Kênh thông tin tổng hợp

M

Võ Tòng có thật hay hư cấu?

Thứ Hai, 18 tháng 9, 2017
Võ Tòng (chữ Hán: 武松; bính âm: Wǔ Sōng), ngoại hiệu Hành giả (chữ Hán: 行者; tiếng Anh: Pilgrim), là một nhân vật trong tiểu thuyết Thủy hử. Võ Tòng cũng xuất hiện trong Kim Bình Mai – một tác phẩm dựa trên câu chuyện của Thủy hử, và một số tác phẩm khác. Võ Tòng nguyên là thủ lĩnh núi Nhị Long và sau này tụ nghĩa ở Lương Sơn Bạc. Khi ở Lương Sơn, Võ Tòng là đầu lĩnh thứ 14, được sao Thiên Thương Tinh (chữ Hán: 天傷星) chiếu mệnh. Do ảnh hưởng của Thủy hử, trong một thời gian dài nhân vật Võ Tòng được xem là một nhân vật hư cấu. Tuy nhiên, về sau, dựa trên một số bằng chứng, các nhà nghiên cứu đã cho rằng Võ Tòng là một nhân vật có thật trong lịch sử.


Xuất thân của Võ Tòng

Võ Tòng xuất thân từ huyện Thanh Hà, phủ Đông Bình, tỉnh Sơn Đông. Từ nhỏ ông mồ côi cha mẹ và được anh ruột là Võ Đại Lang (hay Võ Thực) nuôi nấng dạy dỗ. Ông là người tráng kiện, oai hùng, mắt sáng như sao, mày ngài, ngực rộng, cơ bắp cuồn cuộn, cao 8 trượng (33cmx8 = 2,6m). The Rock cao 1m9 cơ bắp cuồn cuộn đứng với ông này chả khác nào trẻ con. Cái này hư cấu thôi, bọn Tàu hay hư cấu cho nhân vật của chúng nó giống anh hùng hơn nhưng chắc cũng phải cao từ 1m8-1m9 đấy. Từ nhỏ, do tính khí Võ Tòng thất thường, lại thấy anh trai mình bị mọi người xung quanh trêu ghẹo vì ngoại hình thấp lùn xấu xí nên ông thường hay đánh lộn với đám trẻ ở quê. Biết mình sức yếu, không quản được em, Võ Thực phải gửi em trai tới chùa Thiếu Lâm (Thiếu Lâm tự). Tại đây Võ Tòng được học võ nghệ từ đại sư Chu Đồng (sư phụ của Lâm Xung, Lư Tuấn Nghĩa, Nhạc Phi). Lớn lên ông có võ nghệ cao cường, thường hay uống rượu, thích hành hiệp trượng nghĩa, nổi tiếng là con người nghĩa khí.

Hai điển tích nổi tiếng

Võ Tòng đả hổ trên gò Cảnh Dương

Do bất hoà với một quản sự phòng cơ mật của huyện Thanh Hà, Võ Tòng đang trong lúc say rượu đã đấm hắn một cú. Thấy hắn bất tỉnh, ông tưởng rằng mình đã giết người nên bỏ trốn đến quận Hoành Hải, nương nhờ Sài Tiến. Gần một năm sau, Võ Tòng biết tin tên quản sự chưa chết nên định tính quay về quê tìm anh trai, nhưng ông lại bị bệnh sốt rét nên chưa về được. Cùng thời điểm ấy anh em Tống Giangvà Tống Thanh cũng đến gia trang của Sài Tiến. Tại đây Tống Giang và Tống Thanh đã chăm sóc bệnh tình của Võ Tòng và kết nghĩa anh em với ông. Đến khi Võ Tòng khoẻ lại, cả ba người Tống Giang, Tống Thanh và Võ Tòng rời khỏi nhà Sài Tiến và hẹn nhau gặp lại.

Trên đường về quê thăm anh, khi đi ngang qua huyện Dương Cốc (nay là thành phố Liễu Thành), Võ Tòng ghé vào một tửu quán, bên ngoài ghi là "Uống 3 chén không nên qua đồi". Võ Tòng vốn thích rượu, thấy dòng chữ này rất khó chịu, hỏi tại sao thì chủ quán kể trên đồi có con hổ thành tinh chuyên ăn thịt người trên đồi Cảnh Dương, ai uống quá say không nên đi qua đó. Võ Tòng nghe vậy rất phẫn nộ, uống một mạch hết rượu trong quán.

Chiều hôm đó, Võ Tòng đang trong cơn say, một mình cầm gậy lên đồi tìm hổ. Sớm hôm sau gặp hổ, ông cầm gậy vờn với mãnh thú tới tối. Đến lúc trời chạng vạng sáng, sau khi dùng nhiều mưu kế mà không được, ông vứt gậy, một tay nhận đầu hổ xuống đất, một tay đấm, con hổ vỡ đầu chết tươi.

Nhờ chuyện này Võ Tòng được huyện lệnh của vùng phong chức Đô đầu.

Sau một năm xa cách, Võ gia huynh đệ gặp lại nhau, vui mừng khôn xiết. Nhân vui mừng, Võ Thực dẫn em về nhà ra mắt người vợ mới cưới của mình - Phan Kim Liên.

Võ Thực là con cả trong nhà nên được gọi là "Võ Đại Lang" (con trai cả nhà họ Võ). Ông làm nghề bán bánh hấp để nuôi lớn Võ Tòng. Võ Thực tuy vóc dáng khiêm tốn, dung mạo xấu xí, nhưng có cô vợ Phan Kim Liên rất đẹp nhưng cũng rất đa tình. Khi Võ Tòng về thăm anh, Phan Kim Liên thấy em chồng dáng hình tuấn kiệt, dung mạo ưa nhìn, hơn hẳn chồng mình nên ả tâm thần say đắm. 

Lựa dịp lúc Võ Thực đi bán bánh vắng nhà, Võ Tòng về nhà sớm, Phan Kim Liên tìm mọi cách dụ dỗ, ve vãn em chồng nhưng đều không có kết quả (Nếu mà bên Nhật thì mọi chuyện đã đi theo hướng khác rồi. ahihi). Thậm chí Võ Tòng còn sỉ mắng ả một trận khiến ả ngượng chín mặt và khuyên ả nên sống cho phải đạo: "Em còn nghe bên ngoài đàm tiếu xấu miệng nữa, trong mắt em còn có thể nhịn được chị, nhưng nắm đấm của em không nhịn được đâu !". Không được đáp trả, Phan Kim Liên uất ức vu luôn với chồng rằng ả bị em chồng trêu ghẹo. Mặc dù Võ Thực hiểu tính em và không tin lời vợ, nhưng Võ Tòng vẫn bỏ nhà và ra ở hẳn nha môn, vừa để làm việc vừa để tránh chị dâu.

Một lần, Phan Kim Liên mở cửa sổ để phơi quần áo, bất cẩn làm rơi thanh sào phơi xuống trúng đầu Tây Môn Khánh. Vừa nhìn thấy Phan Kim Liên, Tây Môn Khánh đã si mê, rồi sau nhờ Vương bà làm mối giùm mình để dan díu với ả. Tây Môn Khánh biết Võ Tòng lợi hại nên đã loại bỏ ông bằng cách mua quà tặng cha nuôi - thái sư đương triều Thái Kinh - và nhờ quan huyện giao việc hộ vệ cho Võ Tòng. Nhờ đó mà cứ khi nào Võ Đại Lang ra ngoài bán bánh, Phan Kim Liên lại lấy lí do sang nhà Vương bà may áo cho bà để tư thông với Tây Môn Khánh.

Cái kim trong bọc lâu ngày lòi ra, nhờ chú bé bán lê Kiều Vận Ca báo tin, Võ Đại Lang phát hiện ra vợ mình hư hỏng bèn chạy đến nhà Vương bà bắt đôi gian phu dâm phụ. Nhưng do thể chất yếu đuối, Võ Đại Lang đánh không lại Tây Môn Khánh, ngược lại bị hắn đánh hộc máu, phải nằm liệt giường một tuần không đi bán bánh được. Thấy chồng ốm, Phan Kim Liên không những không chăm sóc mà còn buông lời sỉ vả, đến chán miệng thì trang điểm lộng lẫy, quần là áo lượt ra đi. Võ Đại Lang giận dữ doạ vợ rằng nếu không chăm sóc mình thì khi Võ Tòng về sẽ kêu ông trả thù. Ả dâm phụ sợ hãi nói lại với tình nhân. Vương bà bèn bày mưu cho ả dùng thuốc độc giết Võ Đại Lang. Khi Võ Đại Lang chết, đôi gian phu dâm phụ không còn tư thông ở nhà Vương bà nữa, mà sang hẳn nhà họ Võ vui vầy.

Đến khi Võ Tòng về, biết anh trai đã mất mà không rõ lí do, bèn hỏi người trong huyện. Mọi người đều nói rằng chỉ có hai người biết rõ chuyện nhất là Hà Cửu thúc và Kiều Vận Ca. Võ Tòng bèn đi tìm hai người hỏi rõ ngọn ngành, rồi đưa họ đến công đường lấy lời khai. Nhưng quan huyện lại sợ uy thế của Tây Môn Khánh, xử Võ Tòng thua kiện. Ông về nhà chuẩn bị lễ tang, nhờ người ghi lại tất cả lời khai, rồi trước sự chứng kiến của những người hàng xóm, ông ép Phan Kim Liên khai tội rồi mổ bụng, cắt đầu ả, đem ruột và đầu lên tế vong linh anh trai mình. Giết xong chị dâu, Võ Tòng tiếp tục tới lầu Sư Tử giết Tây Môn Khánh rồi chặt đầu hắn đem về tế anh.

Kết cục, Vương bà vì dắt mối bày mưu khiến dâm phụ hại chết chồng nên bị quan phủ xử tử lăng trì, còn Võ Tòng thay vì phải đền mạng do giết người thì được xá nhẹ, chỉ bị đi đày đến Mạnh Châu.

Tại Mạnh Châu

Trên đường đi lưu đày, Võ Tòng và hai người công sai ở lại quán rượu của Trương Thanh và Tôn Nhị Nương. Nghe đồn quán rượu này làm bánh bao nhân thịt người, Võ Tòng tìm mọi dịp để xác nhận xem tin đồn thật hay giả. Khi biết rõ mọi chuyện, ba người từ bỏ nghi ngại lẫn nhau và kết nghĩa anh em.

Khi đến nhà tù Mạnh Châu, Võ Tòng được Thi Ân chiếu cố, ông giúp họ Thi đánh bại Tưởng Môn Thần để lấy lại nơi làm ăn đã bị cướp từ tay hắn. Tưởng Môn Thần tức tối, câu kết với Trương đoàn luyện và Trương đô giám hãm hại Võ Tòng, vu cho ông tội ăn cắp. Võ Tòng bị giải lên quan phủ xét xử, rồi bị giam hãm trong nhà tù. Thi Ân biết chuyện lại nhờ người giúp đỡ, Võ Tòng được giảm nhẹ án, chỉ bị điều đi lưu đày. Trên đường đi đày đồ đệ của Tưởng Môn Thần và hai tên nha sai có âm mưu hại ông, ông giết bọn chúng rồi quay về nhà Trương đô giám báo thù.

Gia nhập Nhị Long Sơn[sửa | sửa mã nguồn]
Sau khi giết người trong nhà Trương đô giám, từ nha hoàn người làm cho đến phụ nữ trẻ em, bị quan phủ dán cáo thị truy nã, Võ Tòng trốn trong nhà Trương Thanh và Tôn Nhị Nương. Hai người bèn bày mưu cho ông hãy cải trang thành hành giả, rồi lên núi Nhị Long, nơi có một băng cướp lãnh đạo bởi chủ trại Lỗ Đạt. Võ Tòng cảm tạ hai người rồi lên đường.

Giữa đường, vào quán rượu nghỉ ngơi, Võ Tòng lại đụng độ với hai anh em Khổng Minh và Khổng Lượng. Trong lúc say, ông nằm bất tỉnh gần hồ nước, bị anh em họ Khổng phát hiện, bắt về trói đánh. Tống Giang đang ở nhà họ Khổng nên đã gặp lại Võ Tòng. Đến sáng hôm sau, hai người từ biệt nhau, Võ Tòng lên núi Nhị Long còn Tống Giang đến Giang Châu. Sau này cả Trương Thanh, Tôn Nhị Nương và Thi Ân cũng đến núi Nhị Long.

Gia nhập Lương Sơn

Sau khi Lương Sơn Bạc thu phục Hô Diên Chước, Võ Tòng cùng các hảo hán núi Nhị Long cũng gia nhập Lương Sơn Bạc.

Hình ảnh Võ Tòng trong Hậu Thủy hử: Đánh Phương Lạp

Trong lúc đánh Mục Châu, khi giao chiến, ông bị đại tướng Bao Đạo Ất bên Phương Lạp vây khốn trong trận pháp, bị chặt đứt cánh tay. Khi đánh thắng Phương Lạp trở về, Võ Tòng xuất gia tại chùa Lục Hòa tại Hàng Châu, thọ đến 80 tuổi mới mất.

Vậy Võ Tòng có thật không? 
Tống sử không thấy chép về Võ Tòng nhưng trong các sử tịch như “Lâm An huyện chi”́, “Tây Hồ đại quan”, “Hàng Châu phủ chi”́, “Triết Giang thông chi”́... đều có ghi rõ nhân vật này là quan đề hạt ở phủ Hàng Châu, người hiệp nghĩa, vì dân trừ hại. Theo đó, Võ Tòng vốn là người mãi võ, luân lạc giang hồ, “tướng mạo kỳ vĩ, thường biểu diễn võ nghệ trước Dũng Kim môn”. Quan tri phủ Hàng Châu là Cao Quyền thấy Võ Tòng võ nghệ cao cường, tài năng xuất chúng mới mời vào phủ, cho nhận chức đô đầu (phụ trách về tội phạm hình sự của huyện nha). Không lâu sau, nhờ có công, Võ Tòng được thăng làm đề hạt (phụ trách toàn bộ về trật tự trị an), trở thành tâm phúc của tri phủ. Về sau, Cao Quyền đắc tội với cấp trên, bị kẻ gian vu hãm phải bãi quan. Võ Tòng cũng do đó mà bị liên lụy, ra khỏi nha môn.
Quan tri phủ mới Sái Quân - con trai quan thái sư Sái Kinh - là một gian thần, ỷ thế cha lộng quyền, hống hách, ngang ngược, dân chúng Hàng Châu oán hận gọi y là “Sái Hổ”. Võ Tòng quyết tâm vì dân trừ hại. Chàng ta một mình giấu đao, nấp trước Sái phủ, khi Sái Hổ cùng quân lính tiền hô hậu ủng vừa đến thì liền dũng mãnh lao vào truy sát. Sái Hổ bị đâm chết nhưng quân lính bao vây quá đông, Võ Tòng không thể địch lại nên bị bắt. Võ Tòng bị cực hình chết trong ngục. Dân chúng Hàng Châu cảm ân đức nên táng ở bên cầu Tây Linh, Hàng Châu, lập bia đề “Tống nghĩa sĩ Võ Tòng chi mộ”. Cái này giống với giết Tây Môn Khánh nè. Nhưng kết cục lại khác hoàn toàn.
Vì trong sử sách không ghi chép nên nhân vật Võ Tòng đến giờ vẫn còn nhiều tranh luận.
Giết hổ? Hổ to và rất khỏe, răng và móng vuốt cực kỳ sắc bén, với 1 cú vả thôi cũng đủ onehit đối thủ yếu đuối như con người. Cho dù có sức khỏe, nhanh nhẹn nhé được Hổ đi nữa nhưng tay không đấm hổ là điều không thể. Trừ khi con hổ đó là hổ con. Con mèo bé tẹo nó cào cho 1 cái còn đau như nào nữa là con hổ to gấp 100 lần con mèo nó vả thì xác định sml nha.
Long đong phần mộ
Mộ Võ Tòng nhiều phen bị khai quật, dời đổi. Nhà mỹ thuật nổi tiếng Khương Đan Thư từng viết về tình trạng quan quách Võ Tòng vào năm 1891: “Ngô Kiếm Phi một hôm đi qua Dũng Kim môn, Hàng Châu, trông thấy một bộ quan tài được những người thợ sửa tường thành đưa ra. Mặt trên quan tài có đề “Võ Tòng chi cữu” (linh cữu của Võ Tòng), thể chữ đời Tống, mỗi chữ vuông vắn 6 tấc được khắc nổi, thếp vàng, sắc vàng chưa đổi. Quan tài đã mục, to lớn hơn bình thường, màu sơn đen ánh sắc hồng. Lúc đầu, ai cũng cho rằng mộ Võ Tòng chỉ là mộ trống hoặc y quan trũng (mộ chôn mũ áo tượng trưng) nhưng khi quật lên thì có quan, quách khá lớn. Nhìn qua khe hở quan tài có thể thấy bộ hài cốt to lớn”.
Trương Đan Thư cho biết khi chuyển mộ Võ Tòng sang Tây Hồ vào năm 1924, trùm bến Thượng Hải bấy giờ là 3 đại lão hanh (bố già) Hoàng Kim Vinh, Trương Tiêu Lâm và Đỗ Nguyệt Sênh cùng tài trợ tiền của, làm bia lập mộ. Việc này có chép trong tự truyện “Đỗ Nguyệt Sênh trong mắt một vị Trung y Thượng Hải”.
Vào tháng 9-1964, Mao Trạch Đông có chỉ thị về việc thu gom tất cả mộ danh nhân nằm rải rác ở Tây Hồ, Hàng Châu, “quét sạch ảnh hưởng tư tưởng phản động hủ bại”. Vì thế, hàng loạt mộ phần từ danh nhân - như: Nhạc Phi, Vu Khiêm, Võ Tòng, Tô Tiểu Tiểu, Lâm Hòa Tĩnh, Phùng Tiểu Thanh... - đến chí sĩ - như: Thu Cần, Từ Tích Lân, Bùi Thiệu, Đào Thành Chương, Tô Mạn Thù, Lâm Khải, Tuệ Hưng... - đều bị khai quật chuyển đến chôn tập thể trong 10 ngôi công mộ tại Mã Pha, Kê Lung Sơn, ngoại ô Hàng Châu để “sinh hoạt cộng đồng”. Đến tháng 3-1965, có 654 ngôi mộ đã bị gom đi. Bên cạnh đó, vô số tượng, bia cổ quý giá ở tháp Lục Hòa, chùa Vân Tê, miếu Nhạc Phi... cũng bị phá hủy. Mẹ cái thằng Tam Mao phá làng phá xóm này lại phá hoại mộ của anh Tòng.
Sau khi Cách mạng văn hóa kết thúc, phần mộ của các danh nhân mới lần lượt được đưa về chốn cũ. Mộ Võ Tòng được trùng tu vào năm 2004. Trên cổng khu mộ có 4 chữ “Khâm kỳ khôi vĩ” và đôi liễn do nhà thư pháp trứ danh Phùng Ký Tài viết “Thất ý thả ngũ hào khách, Đắc thời đệ nhất anh công” (lúc không được như ý thì cũng là trang hào khách, lúc gặp thời là bậc anh minh).
Trong cuốn “Tống Giang tam thập lục nhân tán” (Ca ngợi nhóm 36 người của Tống Giang), họa sĩ Cung Khai đời Nam Tống có vẽ hình Hành giả Võ Tòng với lời tán: “Nhữ ưu bà tắc, Ngũ giới tại thân, Tửu sắc tài khí, Cánh yếu sát nhân” - đại ý rằng Võ Tòng là người đã xuất gia thọ giới nhưng không quan tâm tuân thủ giới luật; tửu sắc, tiền bạc, cho đến giết người, Võ Tòng cũng chẳng kiêng.
Nguyên mẫu của Biện Nguyên Hanh?
Theo một số nhà nghiên cứu, Võ Tòng là nguyên mẫu của võ tướng Biện Nguyên Hanh, bạn thân Thi Nại Am. Biện Nguyên Hanh võ nghệ cao cường, sức mạnh hơn người. Lúc ấy, ở một dải Biện Thương có một con hổ dữ, người dân không dám đi riêng lẻ. Biện Nguyên Hanh một mình đến đây, tay không đánh chết mãnh hổ.
Là một mưu sĩ của Trương Sĩ Thành, Thi Nại Am biết nhiều chuyện trong nội bộ tập đoàn thống trị này. Về sau, thấy họ Trương đam mê tửu sắc, bỏ bê chính sự, không nghe can gián, Thi Nại Am về ẩn cư và viết “Thủy hử truyện”. Ông đưa vào truyện nhiều nhân vật mà mình quen biết dưới trướng Trương Sĩ Thành, như anh em bán muối lậu Đồng Uy - Đồng Mãnh hay Nụy cước hổ Vương Anh là người đánh xe ở Lưỡng Hoài...
Kết luận: 
Ta có thể kêt luận răng: Võ Tòng là nhân vật có thật trong lịch sử nhưng điển tích đấm hổ và giết Phương Lạp như trong Thủy Hử thì lại là do anh Thi Nại Am buff rồi. Ông này giống Oda éo tả được ý. Còn Võ Tòng được viết theo hư cấu hay viết cho giống bạn của ông tác giả thì ko ai biết được vì ông ý nghẻo cmnr. Nhưng kết luận chung là miệng lưỡi nhân gian giống như mạng xã hội facebook vậy. Thấy hotgirl chỉ tin 40% thôi nhé. 
  • http://tintuchaytonghop247.blogspot.com/2017/09/vo-tong-co-that-hay-hu-cau.html
Eva cám ơn bạn đã quan tâm và rất vui vì bài viết đã đem lại thông tin hữu ích cho bạn.

All comments [ 0 ]


Your comments